Có nên mở cánh cửa cho con tôi có cơ hội có cha?
Các bạn ơi! Tôi đang rất buồn và bối rối, không biết phải làm gì để thoát khỏi nỗi khổ đau hiện tại. Tôi cảm thấy như muốn chạy trốn, tìm đến nơi bình yên để được che chở. Tôi viết những dòng này để mong nhận được sự chia sẻ và lời khuyên từ những ai đã từng trải qua hoàn cảnh tương tự. Năm nay tôi 29 tuổi, chồng tôi 31, và chúng tôi có một bé gái 1,5 tuổi. Tôi và chồng quen nhau từ năm 2004, nhưng mãi đến năm 2006 tôi mới nhận lời yêu anh, chủ yếu vì lòng thương hại khi anh đang gặp khó khăn trong công việc. Chúng tôi đã kết hôn năm 2009.
Trong thời gian quen nhau, tôi và anh không sống gần vì anh làm lái xe cuốc, còn tôi ở Bình Dương. Chồng tôi là người bình thường, trình độ lớp 6, có vẻ ngoài không nổi bật và tính cách cục tính. Tôi thì nhỏ nhắn và dễ thương. Gia đình tôi khó khăn, nên tôi sống tự lập từ lớp 8 và học lên trung cấp kế toán. Sau khi cưới, anh chuyển vào Bình Dương sống cùng tôi từ Nha Trang. Cuộc sống nghèo khó nhưng hạnh phúc, dù anh thỉnh thoảng cáu bẳn do thất nghiệp. Tôi cố gắng mang lại niềm vui cho anh bằng cách giúp việc nhà và cùng nhau đi dạo. Sau một thời gian, anh mượn tiền của anh chị tôi để bán áo quần dạo, và tôi cũng đã mua cho anh chiếc xe máy cũ để anh làm việc.
Tôi có thai và sốc khi thông báo cho anh, nhưng anh không vui mà còn khó chịu. Anh lo lắng vì sợ không có tiền nuôi con, dù mỗi tuần anh bán được 200-400 bộ quần áo. Tôi biết anh đang lừa dối tôi vì khi phụ bán, mỗi bộ đều có lãi. Anh từ chối ghi sổ sách và tôi phát hiện mất hàng, nhưng anh chỉ ậm ừ và lớn tiếng. Tôi không thích cãi cọ, thường giữ im lặng, có khi đi lang thang khi giận. Mọi chuyện chỉ được nói rõ khi chúng tôi hòa thuận.
Đáp lại sự hy sinh của tôi, anh ngày càng quá đáng. Anh không lo cho tiền ăn, tiền nhà, chỉ thỉnh thoảng đưa tôi vài đồng và còn lấy luôn tiền tôi dành dụm để sinh con. Khi tôi nói hết tiền ăn, anh bảo tôi nhịn, khiến tôi cảm thấy đau đớn. Tôi cảm thông cho sự ích kỷ của anh, nhưng không thể chấp nhận sự tàn nhẫn của một người chồng vô trách nhiệm. Anh còn khiến tôi nghi ngờ về sự chung thủy khi thường xuyên về khuya và không quan tâm đến tôi như trước. Anh hay cáu gắt, chửi bới, và có vẻ như giữ bí mật với điện thoại. Tôi theo dõi và thấy anh thường sang chỗ cô gái bán hàng bên cạnh, có những cử chỉ thân mật.
Đêm ngủ, anh ôm hôn tôi nhưng lại gọi tên người khác mà tôi từng gặp, người có quan hệ gần gũi với anh. Khi tôi hỏi, anh luôn khẳng định không có gì và bảo tôi đừng đa nghi. Tôi buồn, khóc nhiều vì mang thai, nhưng không có bằng chứng rõ ràng để buộc tội anh. Tôi nghĩ do mình bầu bí nên không đáp ứng được anh trong chuyện gối chăn, nên quyết định bỏ qua. Sau khi sinh con, chỉ có hai vợ chồng chăm sóc nhau, anh đã từ bỏ việc bán đồ để lái xe và tận tâm chăm sóc mẹ con tôi. Tôi âm thầm trả nợ cho anh chị tôi trước khi sinh con mà anh không hay biết.
Tôi giấu chuyện tiền bạc để anh tập trung làm ăn, không ỷ lại vào vợ. Sau 4 tháng sinh con, tôi đi làm thì anh có dấu hiệu ngoại tình, thường xuyên đi làm tăng ca. Ban đầu anh đưa tiền tăng ca cho tôi, nhưng sau đó chỉ còn lương giờ mà không có tiền tăng ca nữa.





Source: https://afamily.vn/toi-co-nen-mo-ra-mot-canh-cua-de-con-toi-co-co-hoi-co-cha-20110612050830152.chn